"Thiền" là "Mô đen" mới của thời đại và sẽ là "Tương lai" của "Nhân loại" trong thời gian không xa.
"Thiền" là điều duy nhất ở trên đời mà "Robo" không thể nào làm tốt hơn con người.
Thông qua "Hơi thở Chánh niệm" - Thông qua việc được "Hành Thiền" dưới một sự chỉ dẫn cụ thể, chính xác những gì Đức Phật truyền lại trong Kinh điển - Mỗi con người nhỏ bé với "Cái Tôi vỹ đại!" dần phá bỏ bớt được sự ích kỷ, tham lam, sân hận mà hòa vào cái "Vô Ngã" - Chung đồng của toàn thể Vũ Trụ - Ngày càng vị tha hơn, ngày càng ít tham muốn hơn, ngày càng bớt sân hận hơn: Nhờ vào sự "đủ đầy" trong nội tâm cũng như hoàn cảnh sống: Thông qua việc có khả năng sử dụng được ngày càng nhiều hơn những nguồn lực lớn lao của thế giới bên ngoài chứ không chỉ riêng "chút ít ỏi" mà một cái "Tôi nhỏ bé" có thể khư khư nắm giữ.
(*)
"Thiền" là "Trí Tuệ" - Là sự thật khách quan - Là nhãn quan không thành kiến, không phân biệt nên ai cũng có thể đạt được cùng một kết quả nếu thực hiện "trọn vẹn" cùng những bước đi đúng đắn được Đức Phật chỉ bày rành rõ.
Nhưng ta sẽ chọn lên đường bằng cách nào?
Sẽ đi "Độc bước" (Tự Lực) hay chọn "Nép mình" (Tự Lực + Tha Lực) dưới sự che chở và gia hộ của Đức Phật?
"Người" đã đi trọn vẹn Con đường - Quay trở lại chỉ bày cặn kẽ về Con đường - Và luôn nâng đỡ, chắp cánh cho tất cả những ai trọn lòng mình hướng về "Vô ngã".
"Người" đã đi trọn vẹn Con đường - Quay trở lại chỉ bày cặn kẽ về Con đường - Và luôn nâng đỡ, chắp cánh cho tất cả những ai trọn lòng mình hướng về "Vô ngã".
"Không thầy đố mày làm nên" - "Không thể đi xa nếu không đi cùng đồng đội" và Không thể thành tựu được bất cứ điều gì nếu chúng ta là một người kém may mắn.
(**)
Nếu "May mắn": chúng ta sẽ được sinh ra trong một gia đình giàu có, được ba mẹ trí tuệ thương yêu dạy dỗ, có sức khỏe phi thường, có ý chí nghị lực kiên cường, có đầy đủ mọi điều kiện vật chất tối tân - có vô vàn người tài năng giúp đỡ để thành tựu được mọi điều ta mong muốn một cách dễ dàng chứ chẳng bao giờ phải trầy trật, khổ sở: Trồi lên, chụp xuống - Ngụp lặn không ngơi nghỉ trong "bãi chiến trường" (Nơi vạn vật tranh nhau sự sống - Sự sống của loài này được tạo dựng bởi cái chết của loài kia) lầy lội khổ đau của cuộc đời này.
Nhưng thực tế là:
Mỗi chúng ta sinh ra nhỏ bé và yếu ớt, nghèo nàn và ngu si, bệnh hoạn và khổ sở vì đủ mọi thứ ràng buộc ở trên đời - Từ thể xác tới tâm hồn.
Chúng ta chẳng thể đạt được bất cứ vinh quang nào, thành công nào, chiến thắng nào một cách dễ dàng. Chúng ta chẳng thể nào kiểm soát được mọi chuyện xảy tới với mình, chẳng thể nào kiểm soát được mọi điều ở xung quanh và thậm chí chẳng thể nào kiểm soát nổi những hoạt động tâm sinh lý diễn ra mỗi ngày ngay trong chính cơ thể mình, v.v...
Nhiêu đây thôi đã đủ thấy, chúng ta kém sức mạnh, kém trí tuệ tới nhường nào! - Kém "may mắn" tới nhường nào!
(*)
Ta thì như thế!
Kém may mắn như thế!
Mà con đường "Vô ngã" - Con đường "Thiền" thì dặm dài gian khó biết bao nhiêu...
Mà con đường "Vô ngã" - Con đường "Thiền" thì dặm dài gian khó biết bao nhiêu...
(*)
Như một chú kiến bé nhỏ - Cho dù có khả năng mang vác một vật có khối lượng gấp đôi, thậm chí gấp ba trọng lượng cơ thể mình thì vất cả cả một ngày - Cả một đời cũng chẳng thể làm nên chuyện gì lớn lao. Vậy nên, nếu không có một sự "Trợ Giúp Phi Thường" thì một con kiến nhỏ đừng bao giờ mơ tới một "Kết Quả Phi Thường".
Cũng như vậy, nếu không có "Tha Lực" - Sự "Trợ Giúp Phi Thường" của Đức Phật thì một con người tầm thường như chúng ta đừng bao giờ mơ tưởng tới thành công trong "Thiền Định".
Với tí chút sức lực "vặt vãnh" của riêng ta thì đừng nói là đi tới cuối con đường - Chỉ không bị lạc một bước thôi cũng đã là cả một "Công trình lao tác" đầy mệt mỏi.
(*)
Chẳng thế mà trên con đường Thiền:
Rất nhiều người đã hóa điên không bao lâu sau khi "nhặt nhạnh" được vài món thần thông phép lạ. Rất lắm người còn chưa kịp nhặt nhạnh được bất cứ thứ gì thì đã bị hóa điên. Rất lắm người kiên nhẫn cả đời vẫn chẳng có gì, chẳng được gì, ngoài cái "Tôi" luôn căng tràn ích kỷ: Luôn tự cho mình là hay ho rồi mặc sức mắc mỏ, câu mâu, giận hờn, biếng nhác - Làm phiền lòng, bực bội biết bao người xung quanh.
Rất nhiều người cố gắng nhiều năm mà chẳng "thấy" gì rồi đâm ra chán nản, mất lòng tin vào bản thân, thậm chí "hoài nghi" luôn cả con đường Phật dạy. Biết bao người đến rồi đi - Thử rồi Bỏ - Rồi cũng chẳng tới đâu, về đâu trên con đường "Thiền" ngút ngàn, vô tận.
Số những người chỉ sau một lần bắt thế "Hoa Sen" là lập tức ra đi không hẹn ngày trở lại thì: Vô vàn - Vô số - Không thể nào tính kể được từ xưa tới nay - Từ nhiều đời trước cho tới tận đời này và mãi mãi về sau.
Số những người chỉ sau một lần bắt thế "Hoa Sen" là lập tức ra đi không hẹn ngày trở lại thì: Vô vàn - Vô số - Không thể nào tính kể được từ xưa tới nay - Từ nhiều đời trước cho tới tận đời này và mãi mãi về sau.
Chính bởi vậy mà đạo Phật vốn ban đầu được dựng lên trên nền móng "Thiền Tập" nhưng tới nay, phần lớn người Việt mình chỉ biết đạo Phật là vái lạy "sì sụp" và những niềm tin ảo ảnh, mơ hồ, mê tín - Chính bởi vậy mà cho dù "Khoa học" cách mấy, tối tân hiện đại cách mấy: Sau nhiều chục năm nghiên cứu, các nhà Khoa học phương Tây cũng chỉ mới "bòn mót" được tí chút tác dụng "tâm sinh lý" (Vệ sinh Tâm Thần Kinh) siêu việt do "Thiền" mang lại.
Ấy vậy mà nhiều "ông Tây" đã vội vã tưởng rằng: Không cần "Đức Phật" - Không cần tu dưỡng niềm Kính Tin, sự Hiểu Biết, Tựa Nương nơi Đức Phật - Họ cũng "đủ sức" để "khám phá" con đường Thiền!
Đừng vội cười "ông Tây" - Nhiều Phật Tử mình cũng chẳng đủ lòng tin mà "Tựa Nương" nơi Đức Phật - Cứ mải học cái này cái kia, nghe người này người kia, tu môn này pháp kia mà "Lơ bẵng!" chuyện Lễ Phật và Cầu Phật Gia Hộ trên công cuộc "Tu Hành" trong: Mỗi ngày - Mỗi phút giây cuộc sống.
..Mặc dù đã chính thức "mang danh" là một người con Phật - Mặc dù đã nhận điệp "Quy Y" không biết bao nhiêu lần!
..Mặc dù đã chính thức "mang danh" là một người con Phật - Mặc dù đã nhận điệp "Quy Y" không biết bao nhiêu lần!
Đã "Quy" rồi sao còn không "Y"?
Đã "Quay Về" rồi sao còn không mau "Nương Tựa"?
Đức Phật luôn ở bên cạnh tất cả chúng ta: Yêu thương và che chở, chờ đợi và dẫn đắt, bảo bọc và dưỡng nuôi cho cả người Phật Tử - Cho cả người Khoa Học và cho cả những người chống phá, bài bác đạo Phật vì chưa đủ Phước để Tin, chưa đủ Duyên để Hiểu.
Như chính tôi trước đây: Một đứa trẻ nít có tí chút tài vặt mà tưởng rằng mình thật "lớn lao"! Tới một ngày chợt "Bừng tỉnh" - Chợt nhận ra: Từ biết bao lâu nay, vẫn luôn được sống trong tình thương và sự che chở của Người mà không hay, không biết.
Tôi "Quy Y" từ bao giờ mà bấy giờ mới "đến" để Quy Y?
Như chính tôi trước đây: Một đứa trẻ nít có tí chút tài vặt mà tưởng rằng mình thật "lớn lao"! Tới một ngày chợt "Bừng tỉnh" - Chợt nhận ra: Từ biết bao lâu nay, vẫn luôn được sống trong tình thương và sự che chở của Người mà không hay, không biết.
Tôi "Quy Y" từ bao giờ mà bấy giờ mới "đến" để Quy Y?
(*)
"Quy Y" là niềm hạnh phúc lớn lao vẫn luôn dành sẵn cho tất cả mọi người. Chỉ là chúng ta không hay - Chỉ là chúng ta chưa biết. Vậy nên: Hãy mau tìm về!
(Cảm hứng từ "Niềm vui" khi nhận được tin: Một người hd thân yêu của tôi đã biết cách "Nương Tựa" nơi Đức Phật trên con đường Thiền.)